Kính gửi :
Trung Tướng Lâm Quang Thi, Tư Lệnh Tiền Phương QĐI VNCH.
Trước
hết, tôi xin thành thật cám ơn Trung Tướng đă
cho anh em TQLC chúng tôi biết những khó khăn Trung Tướng
gặp phải trong việc mang QĐI TP từ Quảng Trị-Huế
về Đà Nẵng trong những ngày cuối tháng 3/75, theo
như Trung Tướng th́ những khó khăn này có 5 điểm
sau đây:
1-Không
thể dùng QL1 được v́ Trung Đoàn 101 CSBV đà kiểm
soát QL1 tại Phú Lộc, Đồi 500.
2-Không
có cầu phao tại cửa Tư Hiền v́ HQ và Công Binh
QĐI không làm cầu và TQLC không chiếm núi Vĩnh Phong.
3-Bờ biển
Thuận An nông và sóng lớn gây trở ngại
cho LST HQ (Tuần Dương Hạm) vào lấy quân.
4-Phần lớn
LĐ 147 TQLC đă về được Đà Nẵng trong
ngày 24,25,26/3/1975.
5-Không
có không yểm v́ không quân QĐI thiếu nhiên liệu và thiếu
cơ phận.
Sau đây xin
phép Trung Tướng cho tôi được bàn luận với
Trung Tướng
từng điểm một:
1-Không
lui quân trên QL1 v́ Trung Đoàn 101 khiểm soát QL1 tại Phú Lộc,
Đồi 500.
Cứ cho là
có Trung Đoàn 101 CSBV thực sự kiểm soát QL1 tại
Phú Lộc, Đồi 500 đi, như vậy th́ chỉ có
1 trung đoàn của địch đóng trên một địa
thế trống trải có thể là mồi ngon cho hỏa lực
khủng khiếp của Không Quân và Hải Quân của
QĐI mà đă khiến cho đạo quân Tiền
Phương QĐI với quân số áp đảo gấp
10 lần, với hàng trăm xe tăng từ M48, M41 đến
M113, với hàng mấy trăm cỗ đại bác từ
175 ly, 155 ly tới 105 ly, theo lệnh của Trung Tướng(25
Năm Thế Kỷ trang 480) vứt bỏ xe tăng đại
bác đầy QL1, đầy đường phố của
Huế chậy ra Thuận An để t́m cái chết!
Như vậy th́ quá nhục nhă thưa Trung Tướng!
người Mỹ đọc đến đây họ sẽ
nghĩ sao về QLVNCH?.
Sự
thực th́ QLVNCH có hèn nhát như vậy không? Tôi xin đưa ra 2 trận
đánh đă có trong quân sử của Nhẩy Dù và TQLC, vào
thời điểm tháng 2 và,3/1975 : A- Tiểu Đoàn 11 ND
TĐT là Thiếu Tá Nguyễn
Văn Thành đả đánh tan Trung Đoàn Bạch Mă CSBV
trong ṿng một đêm khi chúng chiếm một đoạn
QL1 trên đèo Hải Vân. B- Tiểu Đoàn 4 TQLC TĐT là Thiếu
Tá Trần Ngọc Toàn đă đánh tan Trung Đoàn B́nh Trị
Thiên CSBV trong ṿng chưa đến nửa ngày khi chúng âm
mưu cắt QL1 tại cây số 23 Phong Điền, Đồi
51. Cả 2 vị TĐT này đều có mặt
tại Mỹ nếu Trung Tướng cần tiếp xúc
để biết thêm chi tiết của trận đánh.
Trở lại
câu chuyện có Trung Đoàn 101 CSBV đánh TĐ 60 BĐQ chiếm
đồi 500 và cắt QL1 tại Phú Lộc từ ngày
22/3/1975 không? Chuyện này tôi không muốn lạm bàn vi tôi
không phải là BĐQ, tôi chỉ muốn nói đến một
sự thật là: LĐ258 trong đó có tôi từ ngày 18/3/75
đến ngày 25/3/75 đă đóng tại phía Tây QL1, 1km Bắc
Sông Truồi,gần với Phú Bài và rất xa Đèo Hải
Vân, trong những ngày 21 đến 24/3/75 chúng tôi vẫn tản
thương trên QL1 qua Phú Lộc về Đà Nẵng mà
không gặp trở ngại, 5
giờ sáng ngày 25/3/1975 LĐ258 TQLC từ gần Thôn Bảo
Vinh bắc Sông Truồi được lệnh của Trung
Tướng Ngô Quang Trưởng bỏ vị trí để
rút về Đà Nẵng bằng đường bộ , cả
1 LĐ trong đó có tôi đă đi trên QL1 qua Bạch Thạch
(Đồi 500 phía sau Bạch Thạch), Cầu Hai, Phú Lộc,
chúng tôi đă không thấy một tên CSBV nào và đă không có một
viên đạn lớn nhỏ nào bắn vào chúng tôi.
2-Không có cầu
phao qua Cửa Tư Hiền do lỗi của các đơn
vị khác: Thưa Trung Tướng, cá nhân tôi không biết
ǵ về buổi họp ngày 23/3/75 nên không có ư kiến ǵ về
việc này, nhưng thưa Trung Tướng, là một vị
tướng tài ba nắm trong tay sinh mạng của cả
chục ngàn binh sĩ, khi Trung Tướng thiết kế kế
hoạch rút đạo quân TP QĐI qua Cửa Tư Hiền
chắc chắn Trung Tướng đă có những kế hoạch
phụ nếu cây cầu nầy không được thực
hiện th́ sẽ phải làm ǵ và Trung Tướng sẽ
theo rơi diễn tiến của cuộc rút quân. Cho đến
chiều ngày 24/3/75 th́ Trung Tướng đă biết là cây
câu nầy không được thực hiện và phải có
kế hoạch khác để thuộc cấp của Trung
Tướng có th́ giờ chuẩn bị, nhưng thực tế
th́ lúc 10.30 sáng ngày 25/3/75 khi cả LĐ147 TQLC đă vào cái rọ
Thuận An rồi th́ Trung Tướng mới có kế hoạch
rút LĐ147 bằng Hải Quân như vậy th́ quá trễ
làm sao HQ có th́ giờ chuẩn bị kịp! kết quả
là HQ lúng túng không vào đón kịp thời để Quân CSBV
đuổi kịp và bao vây LĐ147.Nhân tiện đây tôi
xin kính hỏi Trung Tướng: Theo hồi kư Can Trường
Trong Chiến Bại của PĐĐ Hồ VK Thoại
trang 193 có viết: Vùng biển Thuận An-Phá Tam Giang có 2
duyên đoàn và 2 giang đoàn bảo vệ, các lực lượng
HQ này đă đi đâu và theo lệnh của ai mà Quân CSBV
đă vượt qua Phá Tam Giang một cách dễ dàng trong
chiều ngày 25/3/75 để bao vây LĐ147?.Tôi
nghĩ Trung Tướng là tư lệnh chiến trường
và là cấp chỉ huy trực tiếp của PĐĐ Hồ
VK Thoại, Trung Tướng có thừa thẩm quyền trả
lời điều này.
3-Bờ biển
Thuận An nông và có sóng lớn gây trở
ngại cho LST vào lấy quân:
Thưa Trung
Tướng, Trung Tướng đă ở QĐI mấy
năm rồi chắc chắn Trung Tướng phải biết
điều đó, tại sao Trung Tướng lại dùng
chiếc LST801 vào lấy quân sáng ngày 25/3/75 để rước
lấy thất bại? Hải Quân và Quân Vận QĐI có rất
nhiều tầu đổ bộ đấy bằng LCU và
LCM8 có khả năng vào sát bờ ngay cả bờ biển
nông tại Thuận An, tai sao khi thiết kế kế hoạch
rút quân tại đây Trung Tướng không đ̣i hỏi các
loại tầu này?. C̣n sóng lớn th́ trong trang 202 của cuốn
hồi kư PĐĐ Hồ VK Thoại viết: Sóng biển
lúc đó tại Thuận An là sóng cấp 2 có nghĩa là từ
½ đến 1m, như vậy th́ sóng đâu có lớn!.
4-Phần lớn
LĐ147 TQLC đă về được Đà Nẵng trong
ngày 24,25,26/3/1975:
Thưa Trung
Tướng, tôi là người được cái vinh dự
đi đón tàn binh của LĐ147 ngày 26/3/75 tại Đà Nẵng,
cả một LĐ gần 4000 TQLC chỉ về được
có 100 thương binh và 200 TQLC khỏe mạnh trên một
chiếc LCU duy nhất, theo hồi kư của những
người sống sót từ cái Pháp Trường Cát Thuận
An th́ lúc 6 giờ chiều ngày 24/3/75 LĐ147 được
lệnh bỏ Quảng Trị, 8 giờ sáng ngày 25/3/75 toàn bộ
LĐ147 tụ tập tại Thuận An gồm các TĐ
3,4,5,7 TQLC, TĐ2 PB, 1 ĐĐ Viễn Thám đi về phía
cửa Tư Hiền, 10.30 sáng 25/3/75 th́ được lệnh
của Trung Tướng dừng lại để tầu
HQ vào đón, chờ đến 5 giờ chiều mà không có tầu
HQ đón và cái ǵ phải đến đă đến: Quân
truy kích CSBV đă vượt qua Phá Tam Giang và Cửa Thuận
An mà không bị ngăn cản bởi các Giang Đoàn và Duyên
Đoàn HQ (có lẽ đă bỏ đi? Theo lệnh của ai?), chúng bao vây LĐ
147 và tàn sát TQLC bằng các vơ khí cộng đồng lớn
nhỏ, sáng ngày 26/3/75 khi ṿng vây đă xiết chặt
th́ mới có 2 chiếc LCU vào đón, một chiếc đón
được Bộ Chỉ Huy LĐ. 100 thương binh
và 200 TQLC, chiếc nầy bị trúng 1 hỏa tiễn AT3,
chiếc LCU thứ 2 bị trúng đại bác của địch
và bị mắc cạn, sau đó không có một chiếc tầu
nào vào nữa! 3 giờ sáng 27/3/75 toàn bộ cái c̣n lại của
LĐ 147 bị CSBV bắt trói trong đó có các vị TĐT
sau đây: T Tá Nguyễn Văn Sử TĐ 3, T Tá Đinh
Long Thành TĐ 4, T Tá Phạm Văn Tiền TĐ 5, T Tá Phạm
Cang TĐ 7, T Tá Vơ Đăng Phương TĐ 2 PB.
Thưa Trung Tướng đa số những người
này hiện đang có mặt tại Hoa Kỳ, Trung Tướng
có muốn nói chuyện với họ?.
Ngoài ra trong hồi kư của PĐĐ Hồ VK Thoại
trang 233 ông cũng phải thú nhận sự việc gần
như toàn bộ LĐ 147 đă bị địch quân bắt.
Trong cuốn hồi kư “Hai Mươi Lăm Năm Thế Kỷ”
trang 483 Trung Tướng viết có 90/100 TQLC đă về
được Đà Nẵng trong ngày 24,25/3/75,
chuyện này không đúng với sự thật.
Có một
điêu làm tôi thắc mắc: Trung Tướng là cấp chỉ
huy trực tiếp của cuộc rút quân này mà tại sao
Trung Tướng không biết về những sự kiện
quan trọng như vậy, vậy th́ vào thời điểm
những ngày 26 và 27/3/75 khi đạo quân dưới quyền
của Trung Tướng đang bị lâm nguy tại Thuận
An, Trung Tướng có hiện diện tại ngoài khơi
biểnThuận An để điều khiển HQ tiếp
cứu, tiếp viện, tiếp tế và yểm trợ hải
pháo cho họ không?.Hay là Trung Tướng đang ở
Đà Năng?.
5-Không
có không yểm v́ Không Quân thiếu nhiên liệu và cơ phân.
Không lẽ cả
một Sư Đoàn 1 KQ lại không có vài chiếc phản
lực có đủ nhiên liệu bay một đoạn ngắn
từ Đà Nẵng đến Thuận An
thả máy trái bom để cứu gần 4000 quân Tổng
Trừ Bị? mà thực tế Trung
Tướng có yêu cầu không yểm không? Nếu
có th́ tôi nghĩ Trung Tướng Ngô Quang Trưởng cũng
chẳng hẹp ḥi ǵ. Không có phi cơ của
QĐI th́ vẫn có phi cơ của QĐII. C̣n nếu không có không yểm th́ Trung Tướng
có yêu cầu hải yểm không? Theo hồi kư của
PĐĐ Hồ VK Thoại trang 196 th́ ngay tại vùng biển
Thuận An trong những ngày 24,25,26/3/75 HQ
đă có 8 chiến hạm và 4 chiến đỉnh. Nếu
Trung Tướng ra lệnh th́ khối hỏa lực khủng
khiếp này của HQ sẽ tấn công Quân CSBV tại Thuận
An ngay lập tức và từ đủ mọi hướng
Đông,
Kính thưa
Trung Tướng, đă 35 năm rồi,
biết bao nhiêu nước đă chẩy qua Sông
Hương, Sông Hàn, Sông Thu Bồn, đă có rất nhiều
quân dân miền Trung chết trong cái tháng 3 đau buồn của
năm 1975 ấy. Họ chết trên các đường phố
của 5 tỉnh thuộc QKI, họ chết đầy trên
QL1, họ chết đủ kiểu trên các băi biển
thơ mộng của miền Trung, thịt xương họ
đă tan biến vào với đất mẹ, nhưng oan hồn
của họ vẫn c̣n đó, không siêu thoát được
v́ sự thật về cái chết của họ đă không
được phô bầy, đă có vài hồi kư của vài cấp
chỉ huy thuộc QĐI, nhưng các hồi kư này chỉ
có tính cách chậy tội khoe công! Không ai có đủ liêm sỉ
viết một lời tạ tội đến các oan hồn
uổng tử này! Sinh mạng của quân dân miền Trung
đối với họ rẻ hơn cỏ rác! Thêm
vào đó là một lũ kư giả Tây Phương lưu
manh, chúng ngồi trong các nhà hàng sang trọng của thành phố
Saigon, ăn bánh ngọt, uống café, hút thuốc lá rồi
tưởng tượng ra những trận đánh tại
QKI mà viết phóng sự chiến trường. Đau đớn
thay, một số các nhà báo VN tại hải ngoại lại
dựa trên các hồi kư và phóng sự chiến trường
này để viết sách viết báo! Điều này lại
càng làm cho những oan hồn của quân dân miền Trung thêm
tủi nhục, chính v́ những lư do nầy mà tôi đă nén
đau thương, ngồi viết lại những ḍng hồi
kư”Những Người Lính Bị Bỏ Rơi” với mục
đích mang lại một phần nhỏ của sự thật
để giải
tỏa một phần nào nỗi oan nghiệt cho các oan hồn
này chứ không hề có ác ư moi móc những lỗi lầm của
bất cứ ai, rất mong Trung Tướng hiểu
cho.Ngoài ra khi đọc hồi kư”Hai Mươi Lăm
Năm Thế Kỷ” ít nhất th́ Trung Tướng đă
dành hơn nửa trang( 533-534) để nói về sự tuẫn
tiết của 5 vị Tướng anh hùng của QLVNCH khi
nhận được lệnh đầu hàng của
Tướng Dương V Minh, tôi xin thành thật cám ơn
Trung Tướng về việc này.
Kính Thư:
Bằng Phong Phạm Vũ Bằng.
DI TẢN HUẾ THÁNG BA 1975 của Cựu Trung Tướng Lâm Quang Thi.